Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Câu chuyện ngày Cá tháng 4 !!


Năm 2008, tôi chứng kiến sự suy tàn của một loạt tên tuổi trong làng đầu tư chứng khoán.  Chỉ cần 1 topic post lên diễn đàn, 1 bài báo đăng trên tờ Đầu tư CK, thì giá cổ phiếu hôm sau tăng chóng mặt vài chục phần trăm. 

Sư phụ tôi là một người như vậy !

Đầu năm 2006, tôi gặp anh trong 1 quán cà phê. Anh hỏi mua của tôi vài chục nghìn cổ phiếu Sudico. Hồi ấy Sudico còn là 1 công ty BDS với số vốn chỉ 50 tỷ đồng, LNST 3 năm liền đều xấp xỉ hoặc vượt vốn điều lệ, nhưng giá cổ phiếu chỉ có 25.000 - 30.000 đồng. 

Ngày đó, OTC là một mảnh đất béo bở của những chú cò. Tôi chỉ hơn các cò khác ở chỗ tôi biết chút ít về giá trị của doanh nghiệp là bao nhiêu. So sánh với các cổ phiếu trên sàn, thì tôi cho rằng Sudico có thể đem lại lợi nhuận 100% cho nhà đầu tư trong ngắn hạn. Nhưng anh thì không ( ??? )

Anh cho rằng, giá trị thực của cổ phiếu Sudico phải vào khoảng 150k - 180k, một điều không tưởng tượng nổi nếu đặt trong bối cảnh lúc bấy giờ. Trên thị trường, chưa có cổ phiếu nào vượt qua mức giá 100.000, ngay kể cả REE, VNM hoặc NKD.  Tôi đã đọc nhiều bài viết của anh trên báo, trên các diễn đàn có tới hàng nghìn lượt truy cập mỗi ngày, nhưng tôi vẫn không tin đó là sự thật.

Và rồi sự thật vẫn là sự thật, để độc giả sau này có thể tưởng tượng được, thì có thể nói rằng nếu thời điểm đó, nhà đầu tư nắm giữ 10k SJS ( khoảng 300 triệu đồng ) thì 1 năm sau, anh ta sẽ có khoảng gần 1 triệu đô la ( tỷ giá thời điểm đó khoảng 15.000 đồng ) tức khoảng 15 tỷ !!! 

Tất nhiên, tôi không nằm trong số những người may mắn ấy. Khi tôi giành được mức lợi nhuận 100% cũng là lúc TTCK đi vào sóng điều chỉnh kéo dài tới 3 tháng. Chỉ số Vnindex lao từ 632 về 390, và giá cổ phiếu mất tới 50% -60%. 

Trong số những người trúng giải độc đắc của cuộc đời ấy, tôi cũng đã may mắn được gặp một vài người. Một người là thằng bạn thân của tôi. Nó mua SJS với giá 10 chỉ với mục đích duy nhất là kiếm được một vị trí tốt hơn ở SJS, nói cách khác là lên " điểm" trong mắt lãnh đạo, mua và không bao giờ bán. Một người khác, sau này được báo chí nhắc tới như là một đại gia giàu lên từ chứng khoán, với siêu xe và tuổi đời còn rất trẻ , chỉ nhỉnh hơn tôi 2-3 tuổi. Một người khác lọt vào top 100 những người giàu nhất trên sàn chứng khoán. Ai bảo chứng khoán không hấp dẫn lúc bấy giờ, người ta sẽ bảo là thằng điên !!

À, nhưng 6-7 năm sau, thì có lẽ những ngôi sao sáng chói đã dần lụi tàn, bởi họ không chống chọi nổi với cơn khủng hoảng tài chính thế giới, và cũng bởi họ quá tin ở thị trường. 

Trong suy tàn thảm họa, trong cơn say chứng khoán và khi đang ở đỉnh cao, cũng là lúc người ta yếu đuối nhất, dễ gục ngã nhất. Là lúc người ta bỏ ngoài tai những lời can ngăn của bạn bè, là lúc liều lĩnh có thể đem  hết nhà cửa, vốn tự có lẫn vốn vay ủy thác vào những cổ phiếu sau này chỉ là tờ giấy vụn. Những khoản lỗ không chịu cắt bỏ dần dần ngấm vào da, vào thịt và vào tận xương. Giá cổ phiếu chỉ có xuống, và xuống, hồi lên 1 chút để thỏa mãn cơn say rồi lại xuống. Đời người như những bọt sóng, ào ạt xô vào bờ rồi lại ào ào cuốn phăng đi.... 

" Biển sóng, biển sóng đừng xô tôi, đừng xô tôi ngã dưới chân người", mọi sự đã qua như 1 giấc mơ, và giờ nó được coi như là câu chuyện vui ngày Cá tháng 4 !


0 nhận xét:

Đăng nhận xét